NHỮNG BÀI THƠ VỀ GIÁO VIÊN HAY Ý NGHĨA NHẤT

NHỮNG BÀI THƠ VỀ GIÁO VIÊN HAY Ý NGHĨA NHẤT

Top những bài thơ về giáo viên (nghề dạy học) hay ý nghĩa nhất
Có những bài thơ nào hay nói về giáo về, nghề dạy học nhỉ?

Trong cuộc đời mỗi ai cũng sẽ đi học và đến trường, và trong nhà trường sẽ có thầy cô giáo là nghề nhà giáo. Nghề dạy học, nghề giáo là một trong những thiêng liêng và cao cả nhất. Nghề dạy học không chỉ là vinh quang vì tạo ra học sinh giỏi, mà ở đó còn có rất nhiều thiệt thòi, buồn tủi khi không thể đóng góp cho xã hội những người học trò có ích. Và bài viết này vforum sẽ gửi đến các bạn Top những bài thơ về giáo viên (nghề dạy học) hay ý nghĩa nhất? Sau đây hãy cùng vforum tìm hiểu nhé.

Bài thơ về nghề dạy học 1: NGHỀ GIÁO

Có nghề nào hạnh phúc đến thế chăng?
Nghề mình đó với bảng đen phấn trắng,
Gieo yêu thương vào tâm hồn trong trắng,
Mang đến cho đời nhiều hoa trái ngát hương.
Có nghề nào nhắc đến bỗng thấy thương?
Cuộc sống dù nghèo, áo mặc cần phải đẹp,
Suy nghĩ thật nhiều, khi chỉ mua đôi dép,
Thon thót giật mình khi hàng xóm cưới xin.
Có nghề nào nhẫn nhịn đến khó tin?
Mọi chuyện thầy luôn sai còn phụ huynh thì đúng,
Không dám đôi co vì mình là người công chúng,
Tích uất ức vào lòng sinh bệnh tật quanh năm.
Có nghề nào luôn bận bịu quanh năm?
Đi dạy cả tuần ngày nghỉ làm giáo án,
Dạy quanh năm chẳng tham quan du lịch,
Lúc hè về, tiền ít khó đi tour (1).
Có nghề nào bị ném đá te tua,
Hơi một tí lên truyền hình, báo chí,
Họ từng là học trò sao ném đá thầy mạnh thế,
Thầy cô oằn mình chịu rìu búa cựu học sinh.
Có nghề nào con cái sợ phát kinh?
Chẳng dám theo nghề mẹ cha nuôi mình lớn,
Bộ đội, công an, ngân hàng, doanh nghiệp lớn,
Bố mẹ về, con kế nhẹ nhàng thay.
Có nghề nào chịu trăm đắng ngàn cay?
Dạy thêm ngoài giờ bị coi là vi phạm
Thầy cô nào cũng "quyền rơm vạ đá" (2),
Chẳng dám mắng học trò khi chúng hỗn, chúng hư.
Có nghề nào sống khép nép như SƯ,
Bởi bất cứ khi nào cũng thành người vi PHẠM,
Tặc lưỡi, tại số trời, coi như mình bị hạn,
Chẳng có lỗi gì vẫn xin lỗi để được yên.
Cần hiểu rằng, thầy cô chẳng là tiên,
Cũng uống, ăn, buồn, vui như người khác,
Cần sự cảm thông cùng sẻ chia gánh vác,
Cùng thầy cô vun trồng cho trái ngọt hương thơm.
Có nghề nào nghe thấy đến là thương?
Gắn bó cuộc đời bằng bảng đen phấn trắng,
Dẫu cuộc đời nhiều thay đen đổi trắng,
Nhưng tấm lòng thầy chẳng đổi trắng thay đen.
Có nghề nào nhiều đổi mới thế không?
Cả thầy trò vần xoay trong cơn lốc,
Người bảo dở, kẻ bảo hay nhưng học trò vẫn học,
Thầy như thỏi thép hồng nằm "dưới búa - trên đe".
Mỗi đông về sương giá, lạnh tái tê,
Thầy vẫn ấm vì tình yêu của những người trò nhỏ,
Là động lực giúp thầy vượt muôn ngàn gian khó,
Vững lái con đò, đưa em đến bờ vui.

Bài thơ như là một lời tâm sự của người làm nghề giáo. Đọc hết bài thơ ta sẽ cảm nhận được nghề nhà giáo dạy học phải vất vả và nhiều nỗi niềm như thế nào. Mục đích của nghề giáo là dạy dỗ chỉ bảo những học sinh trở thành người tài giỏi và có ích cho xã hội sau này.

Bài thơ về nghề dạy học 2: Người Giáo Viên


Mẹ có thấy không, con là cô giáo
Bước vào lớp học hồi hộp, lo âu
Con được trao những bốn chục mái đầu
Và muôn mắt sáng

Làm cô giáo
Cần biết bao yêu thương và lửa nhiệt tình
để được người nghe
người tin
người mãi nhớ mình

Dưới mái trường tuổi thơ bỡ ngỡ
Những buổi đầu hiểu thế giới bao la
Dù ở đâu - Xibêri hay Matxcơva
Mỗi ngày học bằng bao năm tháng

Cũng có lúc sống đau thương, lo lắng
Cũng có khi dang dở chuyện tình duyên
Nhưng hãy để tất cả nỗi buồn riêng
Ngoài ngưỡng cửa trước khi vào lớp học

Đời nhà giáo rồi khó khăn, nặng nhọc
Con vẫn vui, chẳng tiếc đã chọn nghề
Mẹ hiểu thế không, chính đàn em nhỏ
Lớp người tiếp bước con đi

Làm cô giáo
Cần biết bao yêu thương và lửa nhiệt tình
để được người nghe
người tin
người mãi nhớ mình


Bài thơ là lời tâm sự của người con làm nghề giáo gửi đến mẹ mình, đây là một bài thơ ngoại quốc được dịch xa tiếng Việt, và cụ thể là nó được xuất xứ ở Nga. Bài thơ cho ta thấy được làm nghề giáo cũng vất vả như bao nghề khác và chỉ cần “người nghe, người tin, người mãi nhớ mình”.

Bài thơ về nghề dạy học 3: Nhà thơ và nhà giáo

Đã mòn dăm viên phấn

Đời ấy - đã mòn đâu
Mai ngày xanh cây lá
Xanh ngát trời - ơn nhau

Ta - theo trăng ngàn núi
Người - rộng nước trăm sông
mơ ngày xuân nắng ấm
lòng se se gió đông

Cũng là tằm là kén
thì cứ trả nợ dâu
ai về khoe áo lụa
vàng một chút trong nhau

Chiều phố người rộn rã
chợt nhớ góc trời xưa
Đời riêng, chung là thế
Tìm hạt nắng trong mưa...

Tác giả vừa là nhà giáo vừa là nhà thơ, tựa đề cũng đủ cho người đọc hiểu được ý đồ của tác giả là gì. Ở đây tác giả muốn nói về hình ảnh người giáo viên đi theo năm tháng “đã mòn dăm viên phấn” nhưng vẫn luôn ở đó cống hiến và dạy học trò nên người.

Top những bài thơ về giáo viên (nghề dạy học) hay ý nghĩa nhất



Bài thơ về nhà giáo 5: NGHỀ GIÁO VINH QUANG


Nghề Nhà giáo muôn đời vẫn vậy
Tiễn trò đi là thấy vinh quang
Một nghề cao quý đàng hoàng
Mỗi năm một chuyến "đò ngang" gửi lòng

Mặc dù vậy không mong báo đáp
Chẳng ngại ngần bão táp mưa sa
Thương trò tình nghĩa ruột rà
Trồng cây chỉ muốn nở hoa đẹp đều

Mặc trời đất bao điều năng động
Sự biến thiên cuộc sống luân hồi
Đời người từ lúc nằm nôi
Đến khi nhắm mắt mới thôi học thầy

Chẳng so tính nơi đây nới đó
Yêu thầy cô để tỏ hiền tài
Kiến thức không của riêng ai
Chỉ cần chăm chỉ miệt mài tu nhân

Ngày hiến chương muôn lần ghi tạc
Nghĩa thầy trò không khác cha con
"Trăm năm bia đá thì mòn"
Ơn thầy dạy dỗ lòng son vững bền.

“Nghề giáo”, hai từ thiêng liêng ấy lúc nào cũng ngân vang lên trong suy nghĩmỗi người. Nghề giáo là một nghề rất vinh quang, không những giúp giúp cho những em nhỏ có thể học tập tốt, trưởng thành, nên người trở thành người có ích cho xã hội. Mà còn góp phần giúp đất nước phát triển mạnh hơn.
Nguồn: Sưu tầm

Chia sẻFacebook! Twitter! Zingme!